9.10.2013

SHIPMENT CONSIGNMENT, IS IT RISKY BUSINESS?


The Containers - Photo by Tam Nguyen

The Basics of Shipment Logistics
A transport document is required to get products moved logistically from place of origin to destination in the most direct route possible. A documentary letter of credit (LC) will require a transport document as proof that the exporter has sent the required goods in the manner agreed upon between the buyer and seller. The opening bank will stipulate the consignment instructions of the transport documentand distribution of the ‘original’ document. These instructions reflect the risk the bank is willing to take and the standard import procedures at destination. Banks will also consider the time required to present negotiable documents to the advising and opening banks and the transportation cycle of the goods.  

Documents Prepared for Consignment
There are two types of transport documents, namely negotiable and non-negotiable. Non-negotiable documents frequently used are: the airway bill, forwarders’ cargo receipt, and truck bill of lading. The ocean bill of lading is the most common negotiable document, but is only negotiable when the consignment area of the bill of lading is preceded with the words “To order.” Express bills of lading consigned directly to the buyer or other party, are not negotiable documents.
The difference between a non-negotiable document and a negotiable document is that a negotiable document actually transfers title of the goods once one ‘original’ of the document is endorsed and surrendered to the buyer. Though the original bills of lading traditionally come in a set of three originals, the endorsement of only one of the originals is sufficient to pass title. This is evidenced by the statement on the bill of lading: “Bill of lading issued in three (3) originals, one being accomplished the others to stand void.”  

Ocean Bills of Lading
When shipping overseas, most letters of credit will require a full set of ocean bills of lading (OBL) to be prepared in negotiable form for presentation to the bank. This is strictly a condition decided by the opening bank based on credit worthiness of the buyer and common customs practices at destination. The process of securing a clean ‘on board’ ocean bill of lading can take from days to weeks depending on the complexity of the shipment and the logistics. The bill of lading generally will go through several proofing processes before it is released to assure the accuracy of compliance with not only the piece count, weights and measures, but for LC language and statement compliance. Once the OBL is secured, more time will be required for preparation of documents and courier delivery to the negotiating bank. It is clear that this process can be very lengthy and may take a better part of the default negotiation period of 21 days. On the other hand, some destinations and trade routes can be a very short time span, requiring about a week, more or less, for the cargo to reach its intended destination. The cargo is in port and needs to be claimed by the buyer but the opening bank has not yet notified the buyer of the arrival of documents. It is easy to see how this could lead to a series of frantic communications between the buyer and seller as to the fate of the impending shipment. The buyer may face demurrage or storage charges if the document situation is not resolved quickly.
This potential dilemma can be avoided. Copies of documents in advance of the arrival of the shipment will allow the buyer to put the clearance process of securing the goods in motion. In this type of situation, the bank may elect to have one original bill of lading sent directly to the buyer in advance of the bank documents for clearance purposes. Another possible solution is to straight consign the bill of lading making it non-negotiable. All of these options are a possibility but the risk and the design of this ‘fix’ is exclusively in the hands of the opening bank. The bank will decide what risks, if any, are appropriate based on the buyers’ history. This type of scenario can be addressed with the bank in advance of the shipment allowing a smooth transition and harmonized coordination of the goods and the documents. A shipment not under a LC is the decision of the seller. If a seller wishes to transfer title, they need only state “to order”, in the consignee field. A shipment that has been paid in advance or under open account arrangements can be treated as a non-negotiable transport document. Airway Bills CPT, CIP, DAT, DAP, and DDP  Incoterms® rules for air shipments will most often require an air waybill. The scenario of goods arriving before documents is not quite as dire as ocean cargo and definitely more common. In fact, it is the nature of air cargo for this situation to occur. The consignment of air waybills however can play an important role in securing the goods and processing their release through customs at the destination airport. The banks are not as concerned with the air consignment instructions in an LC since it is a non-negotiable document, after all. Copies of documents can be sent in advance to the buyer to start the customs clearance  process in motion just as in the case of ocean shipments. The buyer can even have the goods released and delivered against copies of documents long before the banks documents arrive. So why is this situation so different and what about the payment to the seller? Is the exporter flirting with a potential risk hazard of non-payment? The answer is no. There are procedures for air cargo shipments that have been in place for many years. The commercial invoice becomes the negotiable document in an air transaction. When it comes to the consignment of an air waybill, it is best NOT to consign the goods to a bank. Before going into hyperventilation, relax and consider the operations of an airline import desk and the destination customs desk that are nearby. Goods arrive consigned directly to an importer or buyer. Document pouches generally consisting of an air waybill,invoice and packing list, are sent to the import desk for notification to the potential importers of the arrival of their shipment. Frequent importers will likely have an appointed customs broker to intercede in the process on their behalf. The desk staff will put each document set in the appropriate bin for the customs broker, importer, and ‘other.’ The last of these bins is best avoided. The customs broker may be the consignee or notify party. The bank could also be a notify party. Envision each party being notified as instructed on the air waybill. We come to a bank to be notified. Is an airline employee going to even   attempt to get in touch with a bank that may or may not have a telephone numbershown? Ok, in our example, the phone number is shown and the LC department on the other end of the line gives a less thanenthused ‘ok’ and hangs up. What was accomplished by putting the bank on the air waybill as the consignee or notify party? It isn’t likely the bank will be sending a truck over to pick up the goods.
In the case of the commercial invoice becoming the negotiable document it is important to remember that only copies of documents should move with goods having payment restrictions. The bank will hold the original and will exchange it for money from the buyer. There is a ‘free time’ allowed for the exchange of money and documents to take place 

Source: http://www.tradetechnologies.com


WHEN BANK IS CONSIGNEE IN THE LETTER OF CREDIT AND COLLECTION

One Benche member asked the question:

"If I as an exporter ship my goods by air or truck under an LC or documentary collection, and the buyers bank is ok with to be the consignee of the goods, what security does that give me as an exporter? If the buyers bank is ok with being the consignee, what happens thereafter? Does the forwarder or carrier contact the buyer's bank and say: "I have goods for you but you are a bank and thereby logically not normally a recepient of traded goods. What shall I do with the goods?" How is the issue with the goods solved between the buyers bank and the forwarder/carriers?

Another question: Even if the buyers bank is ok with being the consignee, would it not be a risk if my buyer is stated in the "Notify party" field of the AWB or CMR? Can't he find out where the goods is delivered and simply go and get it?"

The answers from the members explained different perspectives on this issue:

The AWB is not a document of title, is not a negotiable document and delivery is always to the named consignee without having to surrender of the document. Since It is not a negotiable documents, when the AWB's is consigned to the Bank, whether or not the bank was entitled to release the goods to the buyer is a different issue. If goods were consigned to the bank technically the goods could only be released with the permission of the bank and I believe this might give you some comfort. However it may also be a problem to you due to delay by whatever reasons that the bank as consignee is not willing endorse and authorise to release the goods as they have no obligation to do so.

Under normal circumstances the forwarder or carrier at the destination port will be advised whom should they contact for delivery and the party will not be the bank even the AWB is consigned to the bank. If the forwarder or carrier contact the bank for delivery, the bank will not act on it if they have not received any instruction from the buyer.

In practice the forwarder or carrier will contact the buyer for delivery and when the AWB is consigned to the bank, they will request the buyer to get the bank's authorisation to release the goods. However as mentioned earlier, the bank has no obligation to do so and it will depend the banks policy. However there are also cases when goods are delivered directly to the buyer without the banks intervention even though AWB is consigned to the bank. Under this circumstance the bank should not be held liable.

Banks do not deal of the delivery of goods and have no obligation to release the goods. What happen to your goods will fall back on the contract of carriage with the forwarder or carrier and this have nothing to do with the banks even AWB is consigned to them. Generally the air consignment should be used if you have no doubt with the buyer integrity and by consigning the AWB to the bank will only give you some comfort and not security over the goods.

The Containers - Photo by Tam Nguyen


Depending on whether your L/C is available by negotiation or by payment you have different degrees of risk. In the case of a L/C available by negotiation, provided all documents presented to your bank (the negotiating bank) are strictly in accordance to the L/C, you will be paid (up to five working days normally) after you present your documents. In the case of a L/C available by payment (which many people discourage since the responsibility of payment rests with a foreign entity, with foreign laws, albeit that the L/C is subject to ICC600) the issuing bank is responsible for paying you (again provided the documents presented are strictly in accordance to the L/C terms.
 Source:
http://www.thebenche.com/blogs/awalker/292-exporter-risks-when-bank-consignee-letter-credit.html

3.24.2012

THÔNG TIN CẦN BIẾT KHI ĐI CÔNG TÁC HOẶC DU LỊCH NHẬT BẢN

1- ĐẤT NƯỚC CON NGƯỜI NHẬT BẢN
Nhật Bản thuộc vùng ôn đới có bốn mùa mang những đặc điểm riêng. Mùa Xuân và mùa Thu là hai mùa đẹp nhất trong năm. Thời gian lý tưởng nhất để đến Nhật Bản là vào nửa cuối tháng 3 đến đầu tuần tháng 4 là lúc hoa Anh Đào nở rộ và từ nửa cuối tháng 10 đến nửa đầu tháng 11 là thời kỳ lá vàng lá đỏ.
Nhật Bản là nước đông dân thứ 10 thế giới. Tính đến tháng 10/2010, dân số của Nhật Bản là 125,77 triệu người, trong đó số người từ 65 tuổi trở lên chiếm khoảng 25%. Chính phủ dự đoán con số này sẽ tăng lên 40% vào năm 2050 do số người già qua đời trong khi tỷ lệ sinh ngày càng thấp. Người dân Nhật Bản nổi tiếng có tinh thần dân tộc cao, kiên cường và kỷ luật. Từ một nước hầu như không có tài nguyên lại luôn bị đe dọa nhưng Nhật Bản đã vươn lên trở thành nền kinh tế thứ hai thế giới và hàng đầu của Châu Á.

Mùa thu ở Kongobu-ji trên đỉnh núi Koya, Nhật Bản
  

2- GIAO THÔNG Ở NHẬT BẢN
Hệ thống giao thông công cộng ở Nhật Bản rất hiện đại, dịch vụ tốt, tầu điện ngầm, tầu nổi và xe buýt rất phổ biến và thuận tiện. Hệ thống thông tin, chỉ dẫn tại các ga tầu rất rõ ràng, dễ hiểu. Có cả chỉ dẫn bằng tiếng Anh kèm theo.

3- TIỀN TỆ
Nhật Bản sử dụng tiền Yên (JPY). 1 JPY=# 265 VND; 1 USD =#80 JPY. Tỷ giá thay đổi tùy thời điểm.
( Link tham khảo tỷ giá  http://www.oanda.com/convert/classic )
Khi đến Nhật Bản tốt nhất nên mang theo tiền Yên. Hầu hết các khách sạn, nhà hàng, cửa hàng, cửa hiệu đều thanh toán bằng tiền Yên, không thu Đô La Mỹ.

4- MÚI GIỜ
Nhật Bản đi trước Việt Nam 02 tiếng. Ví dụ: Tại Việt Nam là 12:00 trưa thì tại Nhật là 14:00 chiều cùng ngày.

5- XIN VISA VÀO NHẬT BẢN
5.1. Người có hộ chiếu ngoại giao, hộ chiếu công vụ được miễn thị thực Nhật Bản từ 01/5/2005 theo qui định của Bộ Ngoại Giao hai nước Việt Nam - Nhật Bản.
5.2. Người có hộ chiếu phổ thông cần phải xin thị thực nhập cảnh Nhật Bản. Từ khu vực Bình Định trở ra Bắc xin visa tại Hà Nội, Bộ phận Lãnh sự quán Nhật Bản tại Việt nam, địa chỉ 27 Liễu Giai, Ba Đình, Hà Nội, điện thoại 04-3846-3000/ máy lẻ lãnh sự 3133. Từ tỉnh sau Bình Định trở vào xin visa tại Lãnh sự quán Nhật Bản tại TP HCM, số 13 - 17, Đường Nguyễn Huệ, Quận 1, TP HCM, điện thoại 08-3822-5314.
Thời gian trả kết quả là sau 05 ngày làm việc kể từ ngày nhận đầy đủ hồ sơ. Chi tiết tham khảo : http://www.vn.emb-japan.go.jp/html/consular.html.
5.3. Người có thẻ Apec còn hiệu lực mà trên thẻ ghi rõ được đến Nhật Bản thì không phải xin visa vào Nhật Bản.

6- MUA SẮM HÀNG HÓA
Thuế VAT ở Nhật Bản là 5%. Người nước ngoài được miễn VAT khi mua hàng với điều kiện phải mua ở các cửa hàng miễn thuế và phải trình hộ chiếu. Vì vậy khi mua hàng ở Nhật, đặc biệt là đồ điện tử ( ví dụ tại Akihabara, Big Camera ..) nên nhìn biển của cửa hàng có đề chữ "Duty Free Shop", nếu không ghi gì thì tốt nhất nên hỏi nhân viên xem có được miễn thuế không trước khi quyết định mua. Nếu được miễn người ta sẽ khấu trừ luôn tiền thuế vào hóa đơn nhưng phải giữ hóa đơn phòng khi cần xuất trình tại sân bay. ( Khác với Singapore hay một số nước châu Âu là dù được miễn thuế cũng phải trả cả tiền thuế ngay khi mua hàng, sau đó làm thủ tục hoàn thuế tại sân bay ).

7- ĐIỆN DÙNG Ở NHẬT là 100 V, ổ cắm dẹt, 2 lỗ. Nên mang theo phích cắm dẹt 2 chân hoặc phích chuyển đổi từ ổ dẹt ra ổ tròn.
( Còn tiếp )

Nguồn : Bộ Công Thương - Cục Xúc Tiến Thương Mại Việt Nam - Trung tâm Xúc tiến Thương mại, Đầu tư và Du lịch ASEAN - Nhật Bản


10.03.2011

VIETNAM TRADE FAIR 2011 - FURNITURE & HANDICRAFTS


From Oct 05th - Oct. 08th, 2011
Venue : TAN BINH EXHIBITION AND CONVENTION CENTER ( TBECC )
 446 - Hoang Van Thu St., Tan Binh Dist., HCMC, Viet Nam
Organizer : HCMC Department of Industry & Trade
KHAITAM LACQUERWARE Booth No. : C 61 - 62


9.24.2011

Những điều cần biết khi nhập khẩu vào thị trường Ả-rập Xê-út

Nguồn : http://dntm.vn/news/
Thứ hai - 19/09/2011 12:24
 
(DNTM) Vụ Thị trường Châu Phi, Tây Á, Nam Á giới thiệu những điều cần biết khi nhập khẩu vào thị trường Ả-rập Xê-út để các doanh nghiệp trong nước quan tâm tham khảo.
 
Các quy định và các yêu cầu nhập khẩu nói chung:
Ả-rập Xê-út quan sát tình trạng tẩy chay khối Ả-rập của I-xra-en
.
Không tàu biển hoặc máy bay nào được sử dụng để vận chuyển hàng hóa sang Ả-rập Xê-út được ghé bất kỳ cảng biển nào tại I-xra-en.
Các yêu cầu về chứng từ có phạm vi rộng.
Thuế quan nhập khẩu
Hội đồng hợp tác các nước Ả-rập của khu vực Vùng Vịnh (CCASG), cũng được biết dưới tên gọi (GCC), được thiết lập khung thuế ngoại quan chung với mức 5% đối với hầu hết các hàng hóa nhập khẩu. Tuy nhiên, cần xác minh vấn đề này với nhà nhập khẩu tại Ả-rập Xê-út.
Giấy phép và các yêu cầu cấp phép nhập khẩu nói chung
Không cần phải có giấy phép nhập khẩu.
Các giấy chứng nhận đặc biệt và phê duyệt đặc biệt đều cần đối với các sản phẩm hàng hóa.
Thông tin hải quan/nhập khẩu chính thức
Dán nhãn đối với các sản phẩm thực phẩm phải bằng tiếng Ả-rập.
Lưu ý sự thi hành các yêu cầu về dán nhãn cho biết nguồn gốc xuất xứ của sản phẩm:
Cơ quan hải quan Ả-rập Xê-út đã phát hành Hướng dẫn bắt buộc của Luật Ả-rập Xê-út về dữ liệu thương mại, áp dụng đối với tất cả các hàng hóa nhập khẩu, được dán nhãn không thể tẩy xóa cho biết nguồn gốc xuất xứ của tất cả các hạng mục (chỉ đánh dấu  trên chất liệu đóng gói là không đủ). Hướng dẫn này có hiệu lực từ ngày 1 tháng 2 năm 2009.
Đánh dấu nước xuất xứ phải được chỉ rõ (khắc hoặc đóng dấu bằng miếng dán không tẩy xóa được trên từng hạng mục và phải được in trên thùng/bìa cứng.
Chứng nhận xuất xứ cũng được đề cập với các chi tiết tương tự. Nếu việc vận chuyển có nguồn gốc từ bất kỳ nước châu Âu nào, nước của nhà sản xuất phải được chỉ rõ trong giấy Chứng nhận xuất xứ, thay vì đề là “EU”. Các kiện hàng/bìa cứng bao gồm việc vận chuyển từ các nước khác nhau phải cho thấy từng nước xuất xứ đối với mỗi hạng mục. Việc vận chuyển không có Giấy chứng nhận xuất xứ theo quy định sẽ không được phép đánh dấu nguồn gốc xuất xứ sau khi bổ sung trên sản phẩm. Hàng hóa như vậy phải được trả lại (tái xuất) đến nước xuất xứ và người nhận hàng chịu chi phí mà không cần phải thông báo trước. Từ ngày 1/2/2009, yêu cầu này áp dụng đối với tất cả việc vận chuyển đến cảng Jeddah, Dammam và Riyadh. Bất kỳ sự không tuân thủ các hướng dẫn này sẽ bị phạt nghiêm khắc: Nhà nhập khẩu sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn đối với bất kỳ sự trì hoãn và bất kỳ chi phí nào phát sinh nếu bị phạt tại cảng, phải chịu tiền bồi thường giữ tàu quá thời hạn, phí giữ tàu, thuê thêm nhân công và các chi phí lao động khác có liên quan.
Kiểm soát ngoại tệ và thư tín dụng
Ngân hàng trung ương là Cơ quan tiền tệ Ả-rập Xê-út (SAMA)
Al-Ma'ather Street, POB 2992, SA-11169 Riyadh;
Tel: +966 1 463 3000; fax: +966 1 466 2936, and +966 1 466 2966; e-mail:
info@sama.gov.sa
Đơn vị tiền tệ là đồng Saudi Riyal (SAR).
Kiểm tra trước vận chuyển/các yêu cầu khác trước vận chuyển
Chứng nhận nhập khẩu
Mẫu giấy kiểm tra trước vận chuyển cần phải có đối với hàng hóa vào thị trường Ả-rập Xê-út.
Các sản phẩm xuất khẩu sang Ả-rập Xê-út phụ thuộc vào Chương trình Chứng nhận Đánh giá sự tuân thủ (SASO) của Bộ Thương mại. SASO yêu cầu mọi sản phẩm xuất khẩu sang Ả-rập Xê-út phải kèm theo Giấy chứng nhận tuân thủ (CoC) để chứng minh sự tuân thủ yêu cầu các tiêu chuẩn và các quy định kỹ thuật được áp dụng. 
Hóa đơn thương mại
Các yêu cầu đối với vận chuyển thương mại:
Cung cấp tối thiểu 03 bản gốc của bản sao hóa đơn đã có chữ ký phải được chuyển cho người nhận hàng hoặc đại lý người nhận hàng.
Những hóa đơn này phải có tiêu đề của công ty xuất khẩu, tên đầy đủ, địa chỉ của nhà sản xuất cũng phải được cung cấp nếu không giống tên công ty xuất khẩu.
Bao gồm câu sau: “Tôi xác nhận hóa đơn này là thật và chính xác phù hợp với sổ sách kế toán, hàng hóa được nói đến có xuất xứ của ______”.
Nếu có các thành phần nước ngoài, chỉ ra tên nước xuất xứ và tỉ lệ trong sản phẩm. Cũng như các yêu cầu về hóa đơn nói chung, liệt kê bất kỳ thương hiệu nào trên sản phẩm, trọng lượng tịnh và trọng lượng gộp theo đơn vị đo là mét, mọi chi phí và các khoản chiết khấu được ghi thành từng khoản, tên tàu vận chuyển và ngày vận chuyển, cảng bốc và cảng dỡ hàng, số thư tín dụng. Danh mục giá nên để thành một chứng từ riêng rẽ.
Kể từ ngày 2/1/2008, hợp pháp hóa lãnh sự của hóa đơn thương mại và giấy chứng nhận xuất xứ không lâu nữa sẽ cần phải có cho quá trình vận chuyển sang Ả-rập Xê-út. Tuy nhiên vẫn cần có giấy chứng nhận của Phòng Thương mại và Công nghiệp Ả-rập. Sự thay đổi này diễn ra như kết quả của thỏa thuận của chính phủ Ả-rập Xê-út để rà soát chi phí cho quá trình xác thực của các chứng từ thương mại và phải tuân thủ các nguyên tắc của WTO trong 2 năm gia nhập WTO” khi nước này gia nhập WTO vào năm 2005.
Việc hợp pháp hóa các chứng từ có thể vẫn được nhà nhập khẩu yêu cầu hoặc cần có thư tín dụng.
Đại sứ quán Ả-rập Xê-út sẽ hợp pháp hóa các chứng từ được yêu cầu và dịch vụ này không mất phí.
Danh mục đóng gói
Danh mục đóng gói cần có đối với mọi hàng hóa vận chuyển gồm nhiều hơn 1 đơn vị vận chuyển khi nội dung của mỗi kiện hàng chưa được xác định rõ ràng với trọng lượng gộp và trọng lượng tịnh tương ứng theo đơn vị mét, nhãn hiệu và số trên hóa đơn thương mại.
Bao gồm ít nhất 3 bản sao như chứng từ vận chuyển đưa cho người nhận hàng.
Tất cả các thông tin phải nhất quán với các nội dung trên hóa đơn thương mại:
1. Trọng lượng tịnh
2. Trọng lượng gộp
3. Giá trị xuất khẩu
4. Số lượng kiện hàng
5. Số công-ten-nơ
6. Số niêm phong
7. Tên và địa chỉ của người gửi hàng và người nhận hàng
8. Số hiệu thư tín dụng (nếu có)
Chứng từ vận chuyển
Cân phải có chứng từ vận chuyển được chuẩn bị chu đáo.
Đối với hàng hóa vận chuyển đường biển, thường phải có vận đơn đường biển.
Xác minh các yêu cầu về việc hợp pháp hóa với nhà nhập khẩu. Khi yêu cầu phải có quá trình hợp pháp hóa, nhìn chung phải xuất trình 1 bản sao không thỏa thuận. Kiểm tra với tòa lãnh sự các chứng từ này cần có số thứ tự chính xác của bản sao.
Cần có giấy chứng nhận của tàu thủy hoặc máy bay. Giấy chứng nhận này (là bản kê khải kèm theo với Vận đơn” hoặc “vận đơn hàng không” phải do công ty tàu thủy (hoặc hàng không) phát hành tối thiểu 1 bản gốc. Giấy chứng nhận này phải được công chứng và gồm các thông tin về tàu biển (hoặc máy bay), được ghi tên trong vận đơn hoặc giấy chứng nhận của công ty hàng không với nội dung như sau:
• tên của tàu (máy bay), bất kỳ tên trước đó (nếu có)
• quốc tịch của tàu (máy bay)
• chủ tàu (máy bay)
• tên các cảng (sân bay) mà tàu (máy bay) sẽ có hành trình đi qua trên đường tới Ả-rập Xê-út, bao gồm cảng (sân bay) bốc và dỡ hàng.
Giấy chứng nhận nguồn gốc xuất xứ (nói chung)
Yêu cầu phải có 3 bản, với các chữ ký tươi. Bao gồm:
Bản mô tả hàng hóa:
1. Tên tàu và ngày nhổ neo
2. Tên, địa chỉ và quốc tịch của nhà sản xuất hàng hóa
3. Danh mục các thành phần và nguồn gốc của mỗi kiện hàng hóa.
4. Tên và địa chỉ của nhà xuất nhập khẩu.
5. Bản kê khai đã có chữ ký cho thấy thông tin là có thật và chính xác.
6. Nếu có bất kỳ các thành phần nước ngoài nào, cần phải nộp mẫu “Kê khai kèm theo Giấy chứng nhận xuất xứ”.
Các yêu cầu về bảo hiểm hàng hóa chính thức
Cần phải có bảo hiểm vận tải.
Khi nhà xuất khẩu cung cấp bảo hiểm, giấy chứng nhận bảo hiểm phải được kèm theo các chứng từ vận tải. Giấy chứng nhận này (do công ty bảo hiểm phát hành tối thiểu 1 bản gốc) phải bao gồm các nội dung:
a. Số lượng bảo hiểm thực tế
b. Bản mô tả và giá trị hàng hóa đã được bảo hiểm
c. Tên tàu
d. Cảng bốc hàng
e. Cảng dỡ hàng của Ả-rập Xê-út
f. Tên và địa chỉ của người hưởng lợi
Thêm vào đó, “Bản kê khai kèm theo với Chính sách bảo hiểm” (do Lãnh sự quán Ả-rập Xê-út cấp) cần chỉ ra công ty bảo hiểm có đại lý hoặc đại diện được chỉ định hoàn toàn đủ năng lực tại Ả-rập Xê-út, phải có tên và địa chỉ đầy đủ.
Nếu vận chuyển được thanh toán bởi công ty bảo hiểm tại Ả-rập Xê-út, nhà xuất khẩu phải chỉ ra điều đó trên tiêu đề và cung cấp tên, địa chỉ của công ty đó. Bản kê khai như vậy phải được ký và công chứng. Xác minh các yêu cầu hợp lý hóa với nhà nhập khẩu.
Các yêu cầu chứng từ nhập khẩu khác
Bất kỳ chứng từ đặc biệt nào (ngoài hóa đơn thương mại, danh mục đóng gói, giấy chứng nhận xuất xứ, vận đơn) có thể cần sự hợp pháp hóa của cơ quan lãnh sự. Tham khảo thêm với nhà nhập khẩu đối với các yêu cầu cụ thể.
Các yêu cầu đánh dầu và đóng gói vận chuyển
Nhìn chung, cần tuân theo các tập quán vận chuyển tiêu chuẩn sau đây:
• Các kiện hàng nên được đánh dấu với các thông số về trọng lượng gộp, tên viết tắt hoặc tên của người nhận hàng và nước xuất xứ.
• Các kiện hàng nên được đánh số thứ tự nếu có hơn 1 kiện hàng vận chuyển.
• Hàng hóa nguy hiểm cần có Giấy đóng gói cho biết tình trạng của UN (UN POP).
Lưu ý: Việc thực thi gia tăng đối với các sản phẩm có đánh dấu nước xuất xứ có những yêu cầu sau:
Cơ quan hải quan của Ả-rập Xê-út đã phát hành chỉ thị bắt buộc áp dụng cho tất cả các sản phẩm nhập khẩu, nhãn mác phải được khắc hoặc dập nổi hoặc không tẩy xóa được cho biết “nguồn gốc xuất xứ” trên tất cả các hạng mục (chỉ đánh dấu trên vật liệu đóng gói là không đủ). Chỉ thị này có hiệu lực từ 01/02/2009. Đối với hàng hóa không yêu cầu có đánh dấu nguồn gốc xuất xứ, cần phải áp dụng việc đánh dấu đối với tất cả các hạng mục trong thời hạn không quá 2 tuần. Hình phạt sẽ được áp dụng là khoảng 5.000 SAR (tương đương 1325 USD), cộng với phí bảo đảm cho sự tuân thủ đối với Cơ quan hải quan Ả-rập Xê-út. Trong trường hợp nhà nhập khẩu bị vi phạm lần thứ hai, Cơ quan hải quan sẽ không cho phép giải phóng hàng hóa, nhưng sẽ chỉ định cho người nhận hàng tái xuất hàng gửi ngay lập tức.
Các yêu cầu dán nhãn/đóng gói cụ thể đối với hàng hóa:
Các sản phẩm thực phẩm phải được dán nhãn bằng tiếng Ả-rập.
Các yêu cầu dán nhãn và đóng gói cụ thể có thể áp dụng đối với các sản phẩm và hàng hóa khác. Các nhà xuất khẩu nên kiểm tra với khách hàng của họ về các yêu cầu sản phẩm cụ thể.

Nguyễn Thùy Linh
Nguồn tin: Vụ châu Phi Tây Á Nam Á

Về xóm lồng đèn nhớ. . . những "người muôn năm cũ"

Thứ bảy - 10/09/2011 07:06
Hàng năm, cứ sau rằm tháng 7, xóm đạo ấy trở nên nhộn nhịp. Kẻ bán người mua tấp nập tạo nên một hoạt cảnh huyên náo đến lạ thường. Chúng tôi muốn nói đến khu vực giáo xứ Phú Bình (P.5 Q. 11 TP.HCM), một nơi chuyên sản xuất lồng đèn thủ công vào mỗi dịp Trung thu. Nhưng rồi thì . . . mỗi năm mỗi vắng.
Hiu hắt làng nghề
Gần đến Tết Trung thu. Đường vào giáo xứ Phú Bình không có vẻ gì là một xóm lồng đèn như chính cái danh xưng tự thuở nào. Tôi hỏi một ông cụ đang ngồi trước hiên nhà, ông cho biết cái danh xưng ấy quả là có thật nhưng từ hơn 10 năm trước. Từ ngày các loại đồ chơi du nhập từ nước ngoài về tràn ngập thị trường thì cái xóm lồng đèn này cứ mỗi năm mỗi vắng.
Bằng một giọng nói miền Bắc đặc sệt, cụ kể lại lai lịch gốc tích của làng nghề này. Sau năm 1954, người bắc gốc Nam Định về đây cư ngụ hình thành một quần cư. Khởi đầu chỉ một vài nhà học được nghề làm lồng đèn rồi chẳng mấy chốc cả xóm đều làm. Nguyên liệu rẻ, nhân công rẻ sức bán không bị cạnh tranh, chiếc lồng đèn bằng giấy kính đủ mẫu mã đã một thời xuất hiện khắp đường phố lung linh vào dịp rằm tháng 8.      
Thuở ấy, cứ sau Tết Nguyên đán, cả xóm bắt đầu nhộn nhịp. Lồ ô (một loại giống tre nhưng dẻo hơn và mỏng võ rỗng ruột) từ các nơi đổ về. Rồi tiếng cưa cắt, tiếng chẻ nhỏ vót nan cứ như một điệu nhạc. Ai làm việc nấy theo từng công đoạn. Chiếc khung hình thành chuyển đến tốp người dán giấy kính. Cứ thế đến khi hoàn tất chiếc lồng đèn với nhiều màu sắc cọng thêm những nét vẻ điểm tô tạo cho chiếc lồng đèn như có hồn hẳn lên.
"Công việc kéo dài đến Rằm tháng 7 thì nhà nào nhà nấy đầy ắp lồng đèn. Anh cứ thử nghĩ xem, bao nhiêu căn nhà là bấy nhiêu kho chứa lồng đèn. Màu đỏ của giấy kính làm cả xóm đỏ rực. Rồi xe lấy hàng tấp nập đến. Những chiếc lồng đèn từ Phú Bình ra đi đến tận hang cùng ngõ hẹp, đến tận tay các cháu nhi đồng để rồi đúng ngày trung thu những ngọn nến được tỏa sáng bên trong chiếc lồng đèn rực rỡ ấy". 
Nhấp một ngụm trà, đôi mắt cụ lãng đãng xa xăm. Cụ tiếp tục chia sẻ, sự rộn rịp ấy kéo dài đến khoảng năm 1990 thì bắt đầu sa sút. Kinh tế phát triển, nhiều hàng hóa từ bên ngoài đổ vào trong đó có những mặt hàng phục vụ trung thu khiến cho chiếc lồng đèn thủ công giấy kính trở nên lép vế.
Bây giờ đến Phú Bình cũng còn lác đác vài nhà làm lồng đèn. Những người này dường như không bỏ được cái nghề đã nuôi sống gia đình họ từ bao năm nay. Đi khắp xóm đếm được cũng chỉ hơn chục nhà.
Mong đèn giấy kính mãi xuất hiện trong đêm Trung thu
Chủ tiệm lồng đèn Nam Ký tiếp chúng tôi khi trên tay chị vẫn còn cầm chiếc lồng đèn tàu thủy to đùng. "120.000 đồng đó anh ạ", chị buồn rầu nói.
Nhìn gian hàng chị số lượng cũng không nhiều lắm. Chị cho biết, ở xóm lồng đèn Phú Bình này hầu hết vừa sản xuất vừa làm đại lý. Nhìn vào gian hàng của chị, ngoài lồng đèn giấy kính còn có nhiều loại lồng đèn xếp. Bây giờ lồng đèn truyền thống ít được các đoàn thể, các đơn vị ưa chuộng vì cồng kềnh lắm. Người ta mua đèn xếp nhiều hơn vì dễ vận chuyển. 
Chị là người trực tiếp bán hàng. Bên trong phía sau nhà, một xưởng chế tạo, lắp ráp các loại lồng đèn làm việc trong lặng lẽ. Vẻ quạnh hiu của một buổi chợ chiều phủ khắp xóm lồng đèn này từ lâu lắm và giờ đây chỉ còn một vài hộ còn cố níu kéo cái thưở vàng son xa xưa.
Từ đường Lạc Long Quân ngay cổng chào giáo xứ Phú Bình đi vào, có khoảng 3 hộ còn sản xuất và bán lồng đèn. Chẳng còn bao lâu nữa là đến Trung thu nhưng sức bán thì rất ì ạch. 
Bước vào nhà 423/6 Lạc Long Quân, cô gái trẻ Nguyễn Thị Bích đang ngồi chẻ từng chiếc nan. Bàn tay người thợ mềm mại tách từng thẻ lồ ô thành những nan lồng đèn thuần thục và nhanh nhẹn. Bích cho biết, lồ ô bây giờ lên giá quá. Năm trước khoảng 10.000đ/cây nhưng năm nay đã 50.000đ. Kiếm được đồng lời trong thời buổi này quả là rất khó.  
Bích kể cho tôi nghe, gia đình là gốc dân Nam Định, làm nghề lồng đèn này sau khi vào nam. Từ đời bố, truyền cho các con và giờ đây, ngoài cửa hàng và xưởng của gia đình còn có thêm 2 xưởng nữa của 2 anh Bích đứng làm chủ.
Năm nay 27 tuổi, cô gái trẻ này vốn là nhân viên kế toán của một công ty trong thành phố. Bích cho biết cô đã nghỉ việc để về phụ với gia đình giữ cái nghề truyền thống này. Bên trong, cụ Nguyễn Thị Hoa tuổi đã gần 80, mẹ của Bích đang cặm cụi làm khung lồng đèn.
Nhà Bích vẫn giữ nguyên nếp cũ, làm lồng đèn quanh năm. Bích nói, sau Rằm tháng tám nghỉ một hai tháng rồi tiếp tục làm đợt lồng  đèn mới. Cứ thế cho đến tháng 8 năm sau. Hàng chục năm nay gia đình Bích vẫn thế.
Vừa tiếp chuyện, đôi tay Bích vẫn làm. Một người khách bước vào. Bích đứng dậy lấy hàng bán cho khách. "Khách lẻ thôi sao? Dạ không, khách sĩ mới chủ yếu chứ. Đã có nhiều đơn đặt hàng nhưng còn xa ngày trung thu nên họ chưa đến lấy". Bích than, dạo này thợ dán giấy kính khó tìm quá. Những người lành nghề, dán đẹp không còn làm nữa. Lại còn công đoạn tô điểm cho chiếc lồng đèn. Con cá thì thêm vảy, con cua thêm càng. Những người làm công đoạn này cũng chẳng còn nhiều nhưng cũng cố cầm cự.
Cụ Hoa bên trong nhà vẫn cứ miệt mài hoàn thành những chiếc khung lồng đèn. Ngoài này Bích vừa bán vừa ra nguyên liệu. Không hối hả, không vội vả. Tất cả trôi đi như nhịp thời gian lần cuốn hút những người thợ thủ công làm đẹp cho đời.
Nhìn những chiếc lồng đèn treo lủng lẳng, tôi chợt nghĩ đến thời thơ ấu của mình. Có lẽ cả một quảng đời niên thiếu, chiếc lồng đèn này là niềm mơ ước của mình nhưng không sao có được. Nhìn đám bạn tung tăng xách con cá, con cua, con bướm, trong khi mình và một số bạn cùng cảnh ngộ với chiếc lồng đèn tự làm bằng lon sữa bò, thế mà vẫn vui trong đêm Tung thu. Tuổi thơ đâu biết phân biệt nghèo hèn sang trọng là gì.
Những "người muôn năm cũ" đã làm những chiếc lồng đèn giấy kiếng có thể rồi sẽ không còn hoặc hết khả năng lao động. Thế hệ sau sẽ nối tiếp như một sự kế thừa để mãi mãi những chiếc lồng đèn xinh xắn kia có mặt trong đêm trung thu trên tay các em nhỏ. Nó là hồn của dân tộc, là tinh hoa là nét đẹp văn hóa của muôn đời.

Trần Chánh Nghĩa (VNN)

Hiệp định Thương mại tự do Việt Nam – EU: Dự báo tác động tới nền kinh tế Việt Nam

Nguồn : http://dntm.vn/news/vi/news/

Thứ hai - 05/09/2011 04:44

(DNTM) Trong những năm gần đây, Việt Nam đã liên tục tham gia các cuộc đàm phán với các đối tác thương mại và đầu tư trong một loạt các hiệp định thương mại tự do (FTA).
Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Mặc dù hiện nay mới chỉ có các FTA với khối ASEAN hay các đối tác tại khu vực Đông Nam Á đang có hiệu lực thi hành, nhưng Việt Nam vẫn chủ động tìm kiếm các cơ hội đàm phán các FTA với cả các đối tác thương mại chiến lược ngoài khu vực Đông Nam Á, như Hoa Kỳ, Chi-lê và cả EU. Trong đó, đàm phán FTA với EU là một trong những ưu tiên hàng đầu của Chính phủ. Một nghiên cứu gần đây của dự án MUTRAP đã phân tích những ảnh hưởng dự kiến mà hiệp định này mang lại đối với nền kinh tế Việt Nam. Bài viết này tóm lược những kết quả chính nghiên cứu trên, toàn bộ nghiên cứu sẽ sớm được đăng tải trên trang tin điện tử của dự án MUTRAP (http://www.mutrap.org.vn/).

Quan hệ thương mại Việt Nam – EU
Việt Nam là một nền kinh tế hướng xuất khẩu với 69% tổng GDP từ xuất khẩu trong năm 2008 (64% năm 2009 và 61% năm 2005); EU là một trong những đối tác thương mại quan trọng nhất của Việt Nam. Xuất khẩu sang EU đóng góp 16% tổng GDP, đạt 14,9 tỷ USD (14% năm 2009, đạt 12.6 tỷ USD) và chiếm 17% tổng số kim ngạch xuất khẩu cả nước (duy trì từ năm 2005)[1].
Năm sản phẩm dẫn đầu kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam vào EU là giày dép (4,5 tỷ USD), may mặc (2,3 tỷ USD), cà phê (1,4 tỷ USD), thủy sản (1,1 tỷ USD) và đồ nội thất (1 tỷ USD). Trong năm 2008, tổng kim ngạch xuất khẩu của năm mặt hàng này chiếm 70% tổng kim ngạch xuất khẩu vào châu Âu. Thuế suất áp dụng đối với hàng hóa nhập khẩu của EU tương đối thấp. Mức thuế suất áp dụng đối với hàng hóa nhập khẩu của Việt Nam đã liên tục giảm và ở mức bình quân khoảng 4,1% năm 2009. Tuy nhiên, mức thuế trung bình áp dụng đối với một số mặt hàng vẫn còn tương đối cao (dệt may là 11,7%, thủy sản là 10,8% và giày dép là 12,4%). Điều này có nghĩa là thông qua FTA, khả năng EU miễn trừ thuế quan đối với hầu hết các hoạt động thương mại sẽ giúp mang lại lợi thế so sánh cho Việt Nam so với các đối thủ cạnh tranh xuất khẩu vào thị trường EU.
Về thuế nhập khẩu, Việt Nam đã cắt giảm tương đối mạnh thuế nhập khẩu kể từ sau khi gia nhập WTO và hiện nay áp dụng thuế suất (bình quân giản đơn) ở mức 9,3% (so với mức 13,7% năm 2005); các mức thuế (bình quân giản đơn) áp dụng với hầu hết các mặt hàng xuất khẩu của EU vào Việt Nam về cơ bản đều ở mức thấp, ngoại trừ đối với ô tô (24,2%), và một phần với hàng điện tử 8,9%. Các mặt hàng xuất khẩu chủ yếu khác của EU vào Việt Nam đều được áp mức thuế tương đối thấp như với cơ khí (3,4%), dược phẩm (2%), sắt (2%), dụng cụ quang học và y tế (1,3%) và máy bay (0%). Tuy nhiên, ngoại trừ đối với máy bay, mức thuế đỉnh đối với các mặt hàng nêu trên vẫn còn ở mức tương đối cao (từ mức 10% đối với dược phẩm tới 90% đối với ô tô).
Việt Nam trông đợi gì từ FTA với EU: bài học kinh nghiệm từ các FTA mà EU đã ký kết gần đây
Hiệp định thương mại tự do là những điều ước phức tạp vượt ra ngoài mục tiêu ưu đãi cắt giảm thuế quan đơn thuần. Trên thực tế, trong FTA hiện đại mà EU tham gia đàm phán, ngoài mục tiêu cắt giảm thuế nhập khẩu đối với hầu hết các sản phẩm, các điều khoản còn nhằm hướng đến việc tự do hóa thương mại dịch vụ và đầu tư, thúc đẩy việc thực hiện chính sách môi trường, chính sách mua sắm và bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ.
Thực vậy, trong các FTA gần đây của EU, các đối tác đã phải giảm dần và trong thời hạn 10 năm các loại thuế hải quan nhưng vẫn có khả năng không áp dụng giảm thuế đối với một số lĩnh vực cụ thể. Đối với các rào cản về kỹ thuật và vệ sinh thì đàm phán gia nhập FTA là một cơ hội quan trọng nhằm thảo luận và giải quyết bất kỳ vấn đề nào mà các nhà xuất khẩu của Việt Nam gặp phải khi tiếp cận thị trường EU. Những nguyên tắc khác cũng đã được thống nhất thông qua những cam kết cụ thể về việc xóa bỏ và ngăn chặn những rào cản phi thuế quan đối với lĩnh vực thương mại nói riêng, như đối với ô tô, dược phẩm và điện tử.
Bên cạnh đó, FTA cũng bao gồm các điều khoản về đầu tư trong cả lĩnh vực dịch vụ lẫn công nghiệp. Đồng thời, Hiệp định cũng đặt ra những nguyên tắc chặt chẽ trong các lĩnh vực liên quan như bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, mua sắm công, cạnh tranh, minh bạch hóa luật lệ và phát triển bền vững (ví dụ: các quyền môi trường và xã hội).
Xét dưới góc độ kinh tế, nhìn chung các quốc gia sau khi tham gia FTA với EU đều đạt được những kết quả khả quan. Theo một nghiên cứu khác do VCCI tiến hành – phân tích tác động của một vài FTA mà EU ký với một số đối tác, các FTA mà EU ký trước đây với Chi-lê, Mê-hi-cô và Nam Phi đã đem lại hiệu quả thương mại rất tích cực cho các nước này. Riêng đối với Mê-hi-cô, FTA còn mang lại cho nước này dòng vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài khổng lồ từ EU. Thực tế thì các công ty của EU đều coi Mê-hi-cô là cơ sở sản xuất quan trọng các mặt hàng xuất khẩu vào thị trường Hoa Kỳ nhằm hưởng lợi từ Hiệp định Thương mại tự do Bắc Mỹ NAFTA (gồm Mê-hi-cô, Hoa Kỳ và Ca-na-đa).
 Tác động đối với đầu tư và những cơ hội đầu tư trong tương lai
Thị trường Việt Nam là một trong những điểm thu hút nguồn vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) hấp dẫn nhất và đã tiếp nhận được khối lượng FDI đáng kể. Tổng FDI năm 2010 ước tính khoảng 11 tỷ USD, tăng 10% so với năm 2009.
Xét từ khía cạnh tăng cường đầu tư thì Việt Nam sẽ được hưởng lợi nhiều từ một hiệp định thương mại tự do với EU. Phân tích dưới góc độ định tính thì có lẽ những lợi ích lớn nhất mà Việt Nam (bao gồm cả số lượng và chất lượng của FDI cũng như lợi ích của nền kinh tế nói chung) nhận được sẽ bắt nguồn từ sự tự do hóa dịch vụ. Sự tham gia của các nhà cung cấp dịch vụ từ EU sẽ làm tăng hiệu quả của thị trường (với công nghệ tốt hơn, quy trình tốt hơn và chất lượng quản lý tốt hơn). Đồng thời, toàn bộ nền kinh tế cũng sẽ hưởng lợi bởi thực tế rõ ràng là hoạt động hiệu quả của lĩnh vực phụ trợ sẽ thúc đẩy năng lực sản xuất và là nền tảng của một nền kinh tế hiệu quả và có tính cạnh tranh.
Tính cạnh tranh của ngành chế tạo sản xuất Việt Nam là rất rõ ràng. Nhân công rẻ kết hợp với mở cửa thị thường với khu vực ASEAN mở rộng đã đưa Việt Nam trở thành trung tâm xuất khẩu của cả khu vực. Hiệp định thương mại tự do với EU sẽ làm tăng xu hướng của các công ty nước ngoài (bao gồm cả EU và các nước khác) đầu tư vào Việt Nam và đem lại những loại ích khác cho nền kinh tế Việt Nam. Những lợi ích này thể hiện ở việc đưa Việt Nam trở thành địa điểm có thế mạnh về sản xuất và xuất khẩu (các hàng hóa chất lượng tốt hơn và giá thành rẻ đến từ châu Âu; thị trường rộng hơn với 3,4 tỷ người, kèm theo cả khu vực thương mại tự do của ASEAN với các đối tác ngoài khối; tăng cường chuyển giao kỹ thuật cho Việt Nam), và từ đó sẽ hấp dẫn đầu tư với số lượng và chất lượng cao hơn trong và ngoài khu vực thương mại tự do.
Tác động của Hiệp định trong tương lai: phân tích định lượng
Những phân tích do MUTRAP tiến hành đã chỉ ra rằng Hiệp định thương mại tự do với EU sẽ đem lại cho Việt Nam nhiều lợi ích. Trong đó, lợi ích lớn nhất thu được bao gồm: tăng trưởng trong đầu tư của EU vào ngành công nghiệp dịch vụ của Việt Nam, tăng cường xuất khẩu của Việt Nam sang EU và cơ hội nâng cấp trình độ kỹ thuật của Việt Nam thông qua việc nhập khẩu hàng hóa chiến lược với mức giá thấp hơn. Bên cạnh đó, tự do hóa thương mại sẽ giúp tăng nguồn thu nhập quốc gia (nguồn thu từ hàng hóa nhập khẩu lớn hơn nguồn chi từ sự giảm thuế), cán cân thương mại được cân bằng (tăng trưởng đương 500 triệu USD hàng năm do xuất khẩu tăng, thấp nhất là 4% so với dương 3,1% nhập khẩu), và từ đó giúp thúc đẩy tăng trưởng GDP một cách đáng kể (2,7% năm)


Biến số
Kết quả
Thu nhập quốc gia+ 26 triệu USD mỗi năm
Xuất khẩu+ 4% -  + 6% mỗi năm
Nhập khẩu+3.1% (điện tử: +2.7%, hóa chất +2.5%, dược phẩm: +3%)
Cán cân thương mại+500 triệu USD mỗi năm
GDP+2.7% mỗi năm
Tiêu thụ của chính phủ và tư nhân+ 2%
GiáGiảm đáng kể
Tiền lươngTăng đáng kể

Cận cảnh trong một vài lĩnh vực
Dệt may là một trong những ngành công nghiệp lớn nhất của Việt Nam (với hơn 2 triệu công nhân) và là ngành phụ thuộc chủ yếu vào xuất khẩu. Hơn 65% hàng dệt may của Việt Nam xuất khẩu vào thị trường Hoa Kỳ và phần còn lại xuất chủ yếu vào thị trường EU và Nhật Bản. Xuất khẩu hàng may mặc tăng trưởng liên tục trong giai đoạn 2005-2008 (trung bình +32% mỗi năm) và giảm mạnh trong năm 2009 (-10%) do giảm cầu (và giảm giá) dưới ảnh hưởng của khủng hoảng kinh tế. Thêm vào đó, sự tăng giá nguyên liệu và lãi suất vay cao càng làm giảm lợi thế cạnh tranh của ngành này. Do vậy, ngành dệt may của Việt Nam sẽ hưởng lợi nhiều từ hiệp định thương mại tự do với EU. Việc ký kết FTA với EU sẽ giúp giảm mức thuế hiện tại mà EU áp đối với mặt hàng may mặc của Việt Nam từ 12% xuống 0%. Cụ thể là năm mặt hàng may mặc xuất khẩu nhiều nhất sẽ được hưởng lợi (com-lê của nữ, năm là 285 triệu và 233 triệu USD, áo khoác nam, nữ là 211 triệu và 207 triệu USD, và hàng dệt kim là 166 triệu USD). Đồng thời, việc EU giảm thuế đối với hàng may mặc của Việt Nam cũng sẽ thúc đẩy xuất khẩu với mức trung bình trên 20%.
Ngành da giầy đã trở thành một trong những ngành xuất khẩu chủ lực chiếm 10% tổng kim ngạch xuất khẩu với hơn một triệu lao động trong 500 nhà máy, chiếm 40% tổng hàng hóa công nghiệp của Việt Nam. Việt Nam là một trong những nước xuất khẩu da giầy nhiều nhất vào thị trường EU (với 4,5 tỷ USD trong năm 2008 và 3,6 tỷ USD năm 2009), chiếm 10% thị phần của thị trường này. Mặt hàng chủ yếu là hàng da cao cấp (48% chiếm 2,3 tỷ USD năm 2008) và giầy thể thao gia công cho các hãng của EU và Hoa Kỳ. Trong thời gian gần đây, một vài nhà sản xuất của Việt Nam đã bắt đầu chú trọng hơn đến nhu cầu của thị trường trong nước thông qua việc đầu tư thành lập các bộ phận thiết kế mẫu chuyên nghiệp.
Thuế suất bình quân gia quyền EU áp dụng đối với mặt hàng giầy dép nhập khẩu từ Việt Nam là 12,4% (tuy nhiên, thuế nhập khẩu đối với mặt hàng giầy da là 17%). Thỏa thuận ký kết với EU sẽ làm giảm thuế áp đối với hàng Việt Nam về mức hợp lý. Do vậy, Việt Nam hy vọng rằng xuất khẩu của các mặt hàng giầy dép khác nhau sẽ tăng từ 7% lên 21% và có thể tăng lên từ 14-16% vào cuối tháng 3 sau khi các biện pháp chống bán phá giá hết hiệu lực.
Mặt khác, Việt Nam cũng sẽ được hưởng lợi xét từ góc độ nhập khẩu. Việc cắt giảm thuế nhập khẩu đối với các hàng hóa chiến lược của EU vào Việt Nam sẽ giúp nâng cao kỹ thuật của ngành công nghiệp và từ đó đẩy mạnh hiệu quả sản xuất và xuất khẩu. Hai trong số các mặt hàng nhập khẩu quan trọng nhất bao gồm điện tử và máy móc. Trong những năm từ 2004-2009, tổng kim ngạch nhập khẩu hàng điện tử của Việt Nam tăng trưởng trung bình ở mức 33,6%. Giá trị nhập khẩu mặt hàng này tăng từ mức 2,6 tỷ USD năm 2005, sau 5 năm đã đạt mức 7,6 tỷ USD năm 2008. Việc cắt giảm thuế nhập khẩu chắc chắn sẽ tác động đến số lượng và giá cả của hàng hóa và linh kiện điện tử của EU vào Việt Nam vì tối thiểu cũng đủ cân bằng chi phí vận chuyển từ châu Âu. Điều này sẽ giúp Việt Nam có được những sản phẩm chất lượng cao với chi phí thấp hơn và có nhiều lựa chọn hơn đối với các nhà cung cấp.


GS. Claudio Dordi
Federico Lupo Pasini

(Tóm lược kết quả một nghiên cứu của dự án MUTRAP)

8.19.2011

Tìm hiểu quy tắc sử dụng Incoterms

Tìm hiểu quy tắc sử dụng Incoterms

Phạm Thị Thanh Nga
Sở giao dịch VietinBank

Cùng với thời gian, thương mại quốc tế (TMQT) ngày càng phát triển. Trước kia, các thương nhân phải tự mang hàng hóa từ nơi này đến nơi khác, mất hàng tháng để thực hiện các giao dịch mua bán, lợi nhuận thu được nhiều nhưng rủi ro cũng không ít. Ngày nay, nhờ sự phát triển của các phương tiện giao thông vận tải, thông tin liên lạc, sự hình thành các khối nước thương mại chung, các trung gian thương mại, tài chính.v.v. thì người mua và người bán không cần gặp nhau trực tiếp mà vẫn mua/bán được hàng hóa, dịch vụ. Chính sự phát triển này đòi hỏi phải có những quy tắc được thừa nhận rộng rãi để điều chỉnh những quan hệ ngày càng phức tạp trong TMQT.
Khái niệm Incoterms 
Có rất nhiều quy tắc, thông lệ quốc tế chi phối quan hệ TMQT như: UCP điều chỉnh các quan hệ trong giao dịch sử dụng phương thức tín dụng chứng từ, URR điều chỉnh các quan hệ trong giao dịch sử dụng phương thức thanh toán nhờ thu,.v.v. Incoterms (International Commerce Terms – các điều kiện TMQT) cũng là một trong những quy tắc như vậy. Đây là quy tắc chính thức của Phòng thương mại quốc tế (ICC) nhằm giải thích thống nhất các điều kiện thương mại, thông qua đó tạo điều kiện cho các giao dịch TMQT diễn ra thuận lợi, trôi chảy.
Việc hiểu rõ quy tắc này không chỉ cần thiết với các bên mua, bên bán mà còn rất cần thiết với các cán bộ ngân hàng, là những người trực tiếp tư vấn cho khách hàng nhằm đảm bảo khách hàng đạt được những thuận lợi, tối đa được lợi ích trong quá trình giao dịch.
Tuy không phải là một yếu tố bắt buộc trong hợp đồng mua bán quốc tế, nhưng việc dẫn chiếu đến Incoterms sẽ phân định rõ ràng nghĩa vụ tương ứng của các bên, làm giảm nguy cơ rắc rối có thể gặp phải về mặt pháp lý. Chính vì thế mà các bên tham gia giao dịch TMQT cần phải nắm rất rõ đặc điểm sử dụng của Incoterms để thông qua đó tự bảo vệ mình và có những ứng xử thích hợp khi xảy ra tranh chấp.
Đặc điểm sử dụng
Thứ nhất, Incoterms là tập quán thương mại, không có tính chất bắt buộc. Chỉ khi nào các bên tham gia hợp đồng quy định sử dụng trong hợp đồng mua bán hàng hóa thì nó mới trở thành điều kiện bắt buộc, ràng buộc nghĩa vụ, trách nhiệm của các bên tham gia hợp đồng.
Thứ hai, các phiên bản ra đời sau không phủ nhận tính hiệu lực của các phiên bản trước. Chính vì vậy, mà khi sử dụng thì cần phải ghi rõ áp dụng Incoterms phiên bản nào để đối chiếu, để xác định trách nhiệm của các bên.
Thứ ba, Incoterms chỉ giải thích những vấn đề chung nhất có liên quan đến việc giao hàng, như việc bên nào có nghĩa vụ thuê phương tiện vận tải hoặc mua bảo hiểm, khi nào người bán giao hàng cho người mua và phân chia chi phí cho các bên ra sao. Song các vấn đề khác như giá cả, phương thức thanh toán, việc bốc, xếp, dỡ hàng hóa, lưu kho, lưu bãi thì tùy theo vào thỏa thuận của các bên thể hiện trong hợp đồng hoặc theo tập quán cảng, tập quán ngành kinh doanh, tập quán của nước sở tại của các bên tham gia mua bán.
Thứ tư, hai bên mua bán có thể tăng giảm trách nhiệm, nghĩa vụ cho nhau tùy thuộc vào vị thế mạnh (yếu) trong giao dịch nhưng không được làm thay đổi bản chất điều kiện cơ sở giao hàng. Việc tăng, giảm trách nhiệm, nghĩa vụ (nếu có) cần phải được cụ thể hóa trong hợp đồng mua bán.
Thứ năm, Incoterms chỉ xác định thời điểm di chuyển rủi ro hàng hóa từ người mua đến người bán chứ không xác định thời điểm chuyển quyền sở hữu hàng hóa, cũng như hậu quả của việc vi phạm hợp đồng. Những vấn đề này thường được quy định trong các điều khoản khác của hợp đồng hoặc trong luật điều chỉnh hợp đồng. Các bên cũng cần biết rằng luật địa phương được áp dụng có thể làm mất hiệu lực bất cứ nội dung nào của hợp đồng, kể cả điều kiện Incoterms đã được lựa chọn trước đó.
Cuối cùng, tùy thuộc vào việc hàng hóa được chuyên chở bằng phương tiện nào (đường không, đường biển, đường bộ, v.v), loại hình nào (hàng rời, container, sà lan, v.v) thì có những nhóm điều kiện tương ứng.
Incoterms qua những lần sửa đổi
Năm 1936, Incoterms phiên bản đầu tiên ra đời. Và đến nay, qua 75 năm, Incoterm đã qua 5 lần sửa đổi hoặc ban hành các phiên bản mới. Những thay đổi qua các phiên bản được tóm tắt trong bảng 1.
Mặc dù các phiên bản Incoterms là không phủ nhận lẫn nhau và sự cập nhật thường xuyên chính là để bắt kịp với nhịp độ phát triển của TMQT. Tuy vậy, tùy thuộc vào thói quen giao dịch mua bán, tập quán của từng vùng, địa điểm giao dịch mà người ta có thể lựa chọn phiên bản cập nhật hay các phiên bản khác cũ hơn để áp dụng.
Cho đến nay thì hầu như người ta không sử dụng các phiên bản cũ nữa mà chỉ dùng các phiên bản năm 1990, 2000 và gần đây nhất là 2010. Chính vì thế, việc hiểu rõ chi tiết từng phiên bản, những thay đổi giữa các phiên bản này là hết sức cần thiết cho người mua, người bán.
Những điểm khác biệt cơ bản giữa Incoterms 1990 và Incoterms 2000Cùng bao gồm 13 điều kiện nhưng Incoterms 2000 đã sửa đổi và thể hiện nội dung của 13 điều kiện thương mại một cách đơn giản hơn và rõ ràng hơn. Cụ thể như sau:
- Incoterms 2000 đã đưa nghĩa vụ thông quan xuất khẩu theo điều kiện FAS vào trách nhiệm của người bán thay vì là trách nhiệm của người mua trong Incoterms 1990;
- Incoterms 2000 quy định rõ nghĩa vụ của người bán về việc bốc hàng hóa lên phương tiện gom hàng của người mua và nghĩa vụ của người mua dỡ hàng từ phương tiện của người bán theo điều kiện FCA, cụ thể: tại Incoterms 2000, nơi giao hàng có tính quyết định trong việc phân chia chi phí bốc hàng giữa người mua và người bán, cụ thể như sau: (1) Nếu nơi giao hàng tại cơ sở của người bán thì người bán có nghĩa vụ và chịu chi phí bốc hàng lên phương tiện vận chuyển do người mua đưa đến để nhận hàng; (2) Nếu nơi giao hàng là bất cứ địa điểm nào khác cơ sở của người bán thì người bán hoàn thành nghĩa vụ giao hàng khi đã đặt hàng háo dưới sự định đoạt của người mua trên phương tiện vận chuyển của người bán đưa tới để giao hàng tại bến do người mua chỉ định, và người mua phải chịu chi phí dỡ hàng khỏi phương tiện đó để nhận hàng.
- Incoterms 2000 đã đưa nghĩa vụ thông quan nhập khẩu và trả cho mọi thủ tục, thuế và những chi phí khác trước khi nhập khẩu theo điều kiện DEQ vào trách nhiệm của người mua thay vì là trách nhiệm của người bán trong Incoterms 1990.
- Thay đổi trong nhóm điều kiện C: Nếu như trong Incoterms 1990, người bán phải cung cấp cho người mua một bản sao hợp đồng thuê tầu khi chứng từ vận tải có dẫn chiếu đến hợp đồng thuê tàu thì trong Incoterms 2000, điều đó đã được xóa bỏ.
Thêm vào đó, thuật ngữ được sử dụng trong Incoterms 2000, trong một vài trường hợp đã được thay đổi nhằm giúp cho việc hiểu Incoterms được thống nhất và đơn giản.
Những điểm khác biệt cơ bản giữa Incoterms 2000 và Incoterms 2010
Một trong những sửa đổi quan trọng trong phiên bản  Incoterms 2010 là bỏ 4 điều khoản (DAF, DES, DEQ và DDU) và đưa vào 2 điều khoản mới (DAP - Delivered at Place và DAT - Delivered at Terminal). Sự thay đổi này bắt nguồn từ xu hướng vận chuyển hàng hóa bằng container ngày càng chiếm tỷ trọng quan trọng trong giao thương và dường như các nhà soạn thảo quy tắc cũng lo lắng với tình trạng các bên giao dịch thường chọn “nhầm” điều khoản hoặc lẫn lộn các điều khoản, dẫn đến các hợp đồng có nội dung mẫu thuẫn hoặc không rõ ràng, gây khó khăn cho quá trình thực hiện.
Điều kiện DAT của Incoterms 2010 áp dụng khi hàng hóa được giao vào quyền định đoạt của người mua tại ga/trạm xác định tại cảng hoặc tại điểm đích chưa được dỡ xuống khỏi phương tiện vận tải đến. Điều khoản DAT của Incoterm 2010 thay thế cho điều khoản DEQ trước đó của Incoterms 2000 vốn chỉ phù hợp cho hàng nguyên liệu. Incoterms 2000 không có giải pháp thỏa đáng cho các điều khoản “D” đối với trường hợp hàng hóa được giao mà chưa dỡ xuống khỏi phương tiện vận tải đến tại trạm/ga. Điều khoản mới DAT của Incoterm 2010 (Delivered at Terminal) đã giải quyết được vấn đề này và bao gồm tất cả các trường hợp trước đó được qui định bởi điều khoản DEQ. “Trạm xác định” trong điều khoản DAT có thể là cầu cảng tại cảng dỡ hoặc trạm container tại cảng dỡ.
Điều kiện DAP trong Incoterms 2010 bao gồm tất cả các trường hợp người bán giao hàng cho người mua trên phương tiện vận tải đến mà chưa dỡ hàng xuống, là những trường hợp trước đó được qui định bởi các điều khoản DAF, DES cũng như tất cả các trường hợp giao hàng tại cơ sở của người mua hay điểm đích nào khác tại nước của người mua mà trước đó được qui định bởi điều khoản DDU. Đối với điều khoản DAP, “phương tiện vận tải đến” cũng có thể là một con tàu, và “điểm đích xác định” có thể là cảng dỡ.
Thứ hai, 11 điều khoản được chia làm 2 loại điều khoản thay vì 04 loại như Incoterms 2000:
- Giao hàng bằng bất kỳ phương thức vận tải nào (vận tải biển, đường bộ, hàng không, đường sắt, đa phương thức) – EXW, FCA, CPT, CIP, DAP, DAT và DDP; và
- Giao hàng bằng vận tải đường biển/ đường thủy nội địa – FAS, FOB, CFR và CIF.
Thứ ba, Incoterms 2010 chính thức thừa nhận rằng những qui tắc này có thể sử dụng cả trong TMQT và thương mại nội địa (nếu phù hợp).
Thứ tư, nêu rõ tham chiếu đến việc sử dụng "các phương tiện ghi chép điện tử có giá trị tương đương với việc trao đổi thông tin bằng giấy", nếu như các bên đồng ý như vậy, hoặc đó là tập quán thương mại. Điều này phản ánh sự thừa nhận của ICC về tầm quan trọng ngày càng tăng và tính chắc chắn về hợp đồng (nhờ tốc độ chuyển thông tin nhanh chóng) mà giao tiếp bằng điện tử mang lại và đảm bảo sự phù hợp của Incoterms 2010 trong tương lai khi các giao tiếp/thủ tục điện tử ngày càng phát triển.
Thứ năm, Incoterms 2010 là phiên bản điều kiện thương mại đầu tiên kể từ khi các điều kiện bảo hiểm hàng hóa được sửa đổi và đã tính đến những sự thay đổi của các điều kiện này.
Thứ sáu, phân bổ các nghĩa vụ tương ứng của các bên trong việc cung cấp hoặc hỗ trợ để lấy được các chứng từ và thông tin cần thiết nhằm thông quan liên quan đến an ninh. Các phiên bản Incoterms trước đây không yêu cầu chi tiết về mức độ hợp tác như vậy.
Thứ bảy, trách nhiệm đối với các khoản phí xếp hàng tại ga/trạm được phân bổ rõ ràng. Trong trường hợp người bán phải thuê và thanh toán cho việc vận chuyển hàng hóa đến một điểm đích nhất định (CIP, CPT, CFR, CIF, DAT, DAP và DDP), có thể các chi phí bốc xếp hàng hóa đã được chuyển sang cho người mua thông qua giá cả của hàng hóa. Tuy nhiên, từ trước đến nay, trong một số trường hợp, người mua vẫn có thể phải thanh toán khoản này cho nhà ga (tức là chịu phí hai lần). Incoterms 2010 đã cố gắng khắc phục tình trạng này bằng cách làm rõ ai sẽ chịu trách nhiệm thanh toán các chi phí ở ga/trạm. Tuy nhiên, vẫn phải chờ thêm một thời gian nữa để xem liệu qui định của Incoterms có chấm dứt được tình trạng người mua phải chịu phí hai lần như trước nữa hay không.
Thứ tám, trong quá trình mua bán hàng hóa hiện nay, thường có trường hợp hàng hóa được bán tiếp một vài lần trong quá trình vận chuyển (tức là bán dây chuyền, hay bán hàng trong quá trình vận chuyển). Trong trường hợp như vậy, người bán ở giữa dây chuyền không phải là người gửi hàng đi, vì hàng đã được gửi đi bởi người bán ở đầu dây chuyền. Do đó, nghĩa vụ của người bán ở giữa dây chuyền là mua hàng hóa mà đã được gửi đi. Incoterms 2010 làm rõ điều này bằng cách cho thêm cụm từ “nghĩa vụ mua hàng hóa đã được gửi đi” như một nghĩa vụ thay thế cho nghĩa vụ gửi hàng. Điều này phù hợp với các trường hợp FAS, FOB, CFR và CIF vì về nguyên tắc nó chỉ có thể được thực hiện khi sử dụng vận đơn hay một chứng từ sở hữu có tính chất tương đương.
Thứ chín, trong Incoterms 2010, các điều khoản FOB, CFR và CIF của Incoterms đều bỏ phần nói đến lan can tàu như là điểm giao hàng, thay vào đó là nói đến hàng được giao “on board” (xếp lên tàu/ lên boong).
Thứ mười, Incoterms 2010 sử dụng cụm từ “đã được đóng gói”. Từ này được sử dụng cho các mục đích khác nhau: (1) Đóng gói hàng hóa theo yêu cầu trong hợp đồng mua bán; (2) đóng gói hàng hóa sao cho phù hợp với việc vận chuyển (3) việc xếp hàng đã đóng gói trong container hay các phương tiện vận tải khác. Trong Incoterms 2010, đóng gói có cả hai nghĩa thứ nhất và thứ hai nêu trên. Incoterms 2010 không đề cập đến nghĩa vụ của các bên trong việc xếp hàng vào container và do đó các bên liên quan phải thống nhất cụ thể về vấn đề này trong hợp đồng mua bán. Incoterms 2000 không có qui định rõ ràng về vấn đề này.
Chính thức có hiệu lực vào ngày 01/01/2011, Incoterms 2010 được giới TMQT đánh giá là một trong những điểm mốc quan trọng, một trong những quy tắc cập nhật nhất, đáp ứng được tốc độ phát triển của TMQT. Các doanh nghiệp Việt Nam khi ký hợp đồng mua bán với các đối tác nước ngoài/ trong nước cũng cần nghiên cứu kỹ lưỡng đồng thời tham khảo ý kiến tư vấn của ngân hàng phục vụ để đảm bảo hiểu đúng và có những ứng xử thích hợp khi có tranh chấp xảy ra./.
Bảng 1: Tóm tắt thay đổi của các phiên bản Incoterms

Tên phiên bảnNội dung ban hành/ sửa đổi
Incoterms 1936Ban hành với 07 điều kiện giao hàng:
  • EXW (: Ex Works) - Giao tại xưởng
  • FCA (: Free Carrier) - Giao cho người chuyên chở
  • FOT/FOR (:Free on Rail/Free on Truck) - Giao lên tàu hỏa
  • FAS (: Free Alongside Ship) -  Giao dọc mạn tàu
  • FOB (: Free On Board) - Giao lên tàu
  • C&F (:Cost and Freight) - Tiền hàng và cước phí
  • CIF (: Cost, Insurance, Freight) - Tiền hàng, bảo hiểm và cước phí
Incoterms 1936 chủ yếu giải thích những điều kiện sử dụng phương thức vận tải đường bộ và đường thuỷ. Trên thực tế, Incoterms 1936 không được các nhà kinh doanh thừa nhận và sử dụng rộng rãi vì không giải thích hết được những tập quán thương mại quan trọng.
Incoterms 1953Ban hành với 09 điều kiện giao hàng:
  • 07 điều kiện giao hàng tương tự như Incoterms 1936
  • Bổ sung thêm 02 điều kiện: DES (: Delivered Ex Ship) – Giao tại tàu; DEQ (: Delivered Ex Quay) – Giao trên cầu cảng, sử dụng cho phương thức vận tải đường biển và đường thủy nội bộ.
Incoterms 1953
(sửa đổi lần 1 vào năm 1967)
Incoterms 1953 trong lần sửa đổi thứ nhất đã thay đổi như sau:
  • 09 điều kiện giao hàng tương tự như Incoterms 1953
  • Bổ sung thêm 02 điều kiện: DAF (Delivered: At Frontier) – Giao tại biên giới; DDP (: Delivered Duty Paid) - Giao hàng đã nộp thuế), sử dụng cho mọi phương thức vận tải, kể cả vận tải kết hợp nhiều phương thức vận tải khác nhau.
Incoterms 1953
(sửa đổi lần 2 vào năm 1976)
Incoterms 1953 trong lần sửa đổi thứ hai đã thay đổi như sau:
  • 11 điều kiện giao hàng tương tự như Incoterms 1953 (sửa đổi lần 1)
  • Bổ sung thêm 01 điều kiện: FOA (: FOB Airport) – Giao lên máy bay, để giải quyết các vấn đề giao hàng tại sân bay.
Incoterms 1980Ban hành với 14 điều kiện giao hàng:
  • 12 điều kiện giao hàng tương tự như Incoterms 1953 (sửa đổi lần 2)
  • Bổ sung thêm 02 điều kiện CIP (: Carriage and Insurance Paid to) -  Cước phí và bảo hiểm trả tới địa điểm đích quy định và CPT (: Carriage Paid to) - Cước phí trả tới địa điểm đích quy định, nhằm thay thế cho CIF và CFR khi không chuyên chở hàng hoá bằng đường biển.
Incoterms 1990Ban hành với 13 điều kiện giao hàng. So với Incoterms 1980, có những thay đổi như sau:
  • Bỏ 2 điều kiện FOA và FOT, vì bản chất của chúng giống FCA.
  • Bổ sung điều kiện DDU (: Delivered Duty Unpaid) - Giao hàng tại đích chưa nộp thuế.
Incoterms 2000Incoterms 2000 giữ nguyên 13 điều kiện như Incoterms 1990 nhưng sửa đổi  nội dung 3 điều kiện FCA, FAS và DEQ.
Incoterms 2010Incoterms 2010 gồm 11 điều kiện, trong đó:
  • Thay thế 04 điều kiện DAF, DES, DEQ, DDU trong Incoterms 2000 bằng 02 điều kiện mới có thể sử dụng cho mọi phương thức vận tải là DAT (: Delivered At Terminal) – Giao hàng tại bến và DAP (: Delivered At Place) – Giao tại nơi đến.


Tài liệu tham khảo:
+ Incoterms 2000 – Quy tắc của ICC về sử dụng các điều kiện TMQT
+ Incoterms 2010 – Quy tắc của ICC về sử dụng các điều kiện TMQT và nội địa
+ Incoterms 2000 -  tại
http://thanhai.wordpress.com/2007/09/22/incoterms-2000/